E VÀ KHOẢNG LẶNG
những bông tuyết lèn kin nỗi nhớ
trắng phao
làn da bạch ngọc
nụ cười ấm
những chiếc răng long lanh hạt bắp Cồn Hến
tê buốt dông chảy
tuyết đánh thức lời tình tự
đôi môi E ngúng nguẫy
phiền
lòng rối lên niềm hạnh phúc
những dáng cây trơ cành buồn bã
tuyết nở hoa
phủ màu nhớ nhung
không sao quên
bước chân vội
hẹn hò
xa ngút miền yêu
giữa bốn bề sợi gió cực Bắc
se vội nụ hôn
gửi lững lơ về một góc Đông phương
ly giác của đường hội ngộ
E rở ràng nắng hạ nhiệt đới
tuyết tan, tuyết tan
nụ cười E thác đổ
vở bùng những ngóc ngách đợi mong.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét